Lý Mộ có ghi lại tọa độ, Kiều Thịnh lập tức nhập vào để xem, rồi ngây người ra, hóa ra vị trí hiện tại của bọn họ cách đảo của Tào Hán Mặc rất xa, cho dù có dùng thiết bị truyền động đẩy tốc độ nhanh chóng, đi không ngừng nghỉ cũng cần một tháng, mà bọn họ chỉ còn mười lăm ngày nữa là sẽ bị đẩy ra khỏi trò chơi, đây là một nhiệm vụ bất khả thi.
"Xong rồi, con nuôi của tôi, có lẽ chỉ sống được thêm mười lăm ngày nữa thôi." Kiều Thịnh bị biến cố này làm cho choáng váng, hoàn toàn không nghĩ ra cách giải quyết.
Trước tiên Bùi Hoằng hỏi về chuyện đảo Tào Hán Mặc, Lý Mộ giải thích xong, liên hệ với dòng thời gian, Phương Nguyệt Y lập tức đoán được lý do tại sao lại đổi lương thực thô lúc trước của Kiều Thịnh.
"Tôi có một cách không biết có hiệu quả không." Bùi Hoằng quay người đi đến góc khoang thuyền, lấy ra một cái bình gốm, đặt lên trước mặt mọi người.
Đám Kiều Thịnh cũng có thứ này, lập tức hiểu ý anh ấy.
"Cái này cho các người, tôi chỉ có một yêu cầu, liệu các người có thể giúp tôi đưa Hắc Tử qua đó không? Nó thông minh, không gây hại gì đâu, để Tào Hán Mặc chăm sóc cho nó thật tốt, coi như là một chiến lực. Nhưng mà tiền nuôi Hắc Tử thì tôi thật sự không cung cấp nổi,. Hơn một năm nay, vật tư trong tay tôi nhìn thì nhiều, nhưng nuôi một đống người như thế này, thực tế cũng chẳng còn lại gì." Bùi Hoằng cười khổ, đẩy cái bình gốm chứa dầu mỏ tăng tốc độ về phía bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play