Người này không biết nghĩ gì, gặp hải tặc phản ứng đầu tiên không phải là chiến đấu, mà là gửi thư báo tin cho Lý Mộ.
Biết bên kia gặp hải tặc tuần tra và chuẩn bị chiến đấu, Kiều Thịnh và Lý Mộ cũng nhanh chóng nhắc nhở Lâm Hải Dương và Tiểu Cà Sa, lúc tiến lên phải cẩn thận, nhưng đám ở phía trước này chỉ chăm chăm chơi đùa, hoàn toàn không chú ý đến xung quanh.
"Mùi gì thế? Thơm quá!" Kiều Thịnh đi được một đoạn thì cảm thấy có gì đó không ổn.
"Gì thế? Em cũng ngửi thấy, thơm thật đấy, hình như là mùi của nhiều loại hoa trộn lẫn vào nhau." Hạ Bắc Bắc giống như một chú chó con, vừa ngửi vừa tìm nguồn gốc mùi hương.
Nhưng Hữu Tô lại tìm ra nguồn gốc nhanh hơn cô ấy, nó vốn đang nằm trên vai Kiều Thịnh, lúc này lại lao ra như một mũi tên, chỉ vài động tác đã nhảy đến bụi hoa trước mặt Hạ Bắc Bắc.
Điều bất ngờ là, nó không phải đi ngửi hoa, mà là giẫm đạp loạn xạ lên bụi hoa, giẫm nát hết những bông hoa rồi quay lại, dùng chân sau đạp đất để chôn vùi những cánh hoa vụn.
"Hữu Tô làm sao vậy? Không thích những bông hoa này à? Hay là loài người chúng ta thấy thơm, còn loài cáo chúng nó lại thấy là hôi?" Hạ Bắc Bắc bị hành động đột ngột của nó làm choáng váng, nhìn Hữu Tô ở không xa, quay đầu hỏi Kiều Thịnh phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play