Dù sao hôm nay không biết có thú dữ nào lại đến nữa không, nếu không dọn dẹp đợt trước thì đợt sau không có chỗ để chân, nhưng bốn con gấu nâu thì quả thật không có thời gian để xử lý.
Hai người mất hai tiếng đồng hồ, dễ dàng phân chia xong mười sáu con lợn rừng còn lại. Bọn họ bảo bọn trẻ mang thịt lợn đi cất vào một phòng sạch sẽ, Kiều Thịnh còn đặt nhiều đá lạnh cạnh thịt lợn, sợ chưa kịp ăn đã hỏng.
Ban đầu định bàn với Kha Quân Hoa xem nên sơ chế thịt lợn như thế nào, vì có thể phơi khô, làm thịt hun khói, làm xúc xích, hoặc ít nhất cũng ướp muối để giữ được độ tươi ngon lâu nhất có thể.
Nhưng từ đêm qua đến giờ bọn họ chưa được nghỉ ngơi, hôm nay không biết có thú dữ nào tiếp tục tấn công nữa không, để giữ sức, bọn họ quyết định ngủ trước, nghỉ ngơi cho tốt rồi mới có sức chống lại thú dữ.
Việc canh gác cũng đã được sắp xếp, vì lần này không có người lớn đi cùng, Tào Hán Mặc đặc biệt dặn dò cậu bé cầm đầu phải chú ý, tuyệt đối không được đợi thú dữ xông vào rồi mới báo động, nhất định phải cảnh giác.
Để đề phòng trường hợp xấu nhất, Kiều Thịnh và Lý Mộ không trở về thuyền, cũng không vào nhà gỗ mà Kha Quân Hoa và Cao Hàn Sương đã dọn dẹp để ngủ, mà chọn ngủ trong lều gỗ dựng cho người bị thương.
Thời tiết cũng khá nóng, dưới người trải lớp rơm khô dày, Kiều Thịnh gần như nằm xuống là ngủ thiếp đi, cả ngày làm việc vất vả, thể lực thực sự không còn đủ nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT