Ăn xong cơm, hai người dọn dẹp sạch sẽ, ngồi trên ghế tre uống nước mơ ngâm đá giải nhiệt, bàn bạc về vấn đề hệ thống cảnh cáo.
Lúc đó chỉ nghĩ nhất định phải giúp đỡ người yếu thế, bây giờ nghĩ lại thì có chút lo lắng, dù sao bọn họ cũng đang chống đối hệ thống, sau này liệu có bị trò chơi trừng phạt không.
"Nếu bị trừng phạt thì có lẽ trị số may mắn hay những thứ khác sẽ bị hủy, hoặc sau này mình trồng gì cũng không lớn, lên núi không có thú săn, xuống biển không có hải sản, chưa kể sau này gặp phải phụ bản cũng là loại cực kỳ nguy hiểm, tóm lại người khác thì sống nhàn nhã, mình thì vất vả chạy đôn chạy đáo." Kiều Thịnh quay đầu nhìn trăng ngoài cửa sổ thở dài.
Lý Mộ thì khá thoải mái, liền hỏi cô có muốn cứu những người này không, ánh mắt Kiều Thịnh chuyển từ mặt trăng sang anh, bất đắc dĩ gật đầu.
"Vậy thì đừng nghĩ nhiều, đây vốn là trò chơi sinh tồn, bây giờ mình sống cũng khá thoải mái rồi, tùy hứng một lần cũng chẳng sao." Lý Mộ giơ cao cốc tre đầy nước mơ ngâm, ra hiệu cụng ly với cô.
Kiều Thịnh thấy anh phóng khoáng như vậy cũng bị lây nhiễm, nâng cốc cụng ly với anh: "Đúng rồi, chẳng qua là từ chế độ bình thường chuyển sang chế độ khó thôi mà! Chúng ta ra ngoài không săn được, nuôi nhiều đệ tử như vậy lúc này không hiến thân thì chờ lúc nào?"
Nói xong liền nhìn về phía đám Tiểu Cà Sa đang cúi đầu uống nước đậu xanh, trừ Tân Tân mặt ngốc nghếch và chim ưng nhỏ ra, ba con còn lại đều ưỡn ngực, tỏ vẻ mình rất lợi hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT