Những thứ linh tinh khác cũng có một đống phải chuẩn bị, đợi chuẩn bị xong đồ trong túi đeo tay của hai người, đảo mà hệ thống nói đã cận kề.
Đợi thuyền đến bờ, bọn họ còn cố ý di chuyển thuyền đến gần hai chiếc thuyền gỗ đã cập bờ, mới xuống thuyền neo ở khoang thuyền tầng một.
Neo xong thuyền, Kiều Thịnh còn hỏi Hữu Tô và A Ngai có muốn lên đảo không, dù sao bây giờ chúng nó không động đậy cũng nóng hừng hực.
Không ngờ hai đứa này vẫn rất nhiệt tình muốn đi cùng, thấy chúng nó khó khăn, Kiều Thịnh làm hai cái túi vải đeo vào cổ chúng nó, bên trong bỏ chút đá vụn.
Ban đầu cô để túi đá vào ngực chúng nó, không ngờ hai đứa này đồng loạt vứt túi đá ra sau lưng, rõ ràng là có phản ứng với việc túi đá gần bụng.
"Hình như tôi đột nhiên hiểu được việc ba mẹ chăm sóc con cái, nói gì cũng không nghe, phải để chúng nó chịu thiệt mới nhớ, anh nói hai đứa này có giống không?" Kiều Thịnh từ chối Hữu Tô tiếp tục nằm trên vai cô.
Lông nó quá nhiều, gần cô là thấy nóng, không còn cách nào khác, cô liền bảo Lý Mộ gấp rút đóng một cái giá đỡ, lót vài miếng vải bông, giống như ba lô đeo sau lưng, rồi bảo Hữu Tô tự nhảy lên nằm, dù vẫn hơi nóng, nhưng so với việc tiếp xúc thân mật thì cách này dễ chấp nhận hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play