Việc sao giao cho Lý Mộ, lúc bắt đầu Kiều Thịnh cũng đã thử, kinh nghiệm quá non, bị bỏng đến mức chỉ còn biết kêu “ai nha”, cuối cùng Lý Mộ phải thay cô, còn anh có bị bỏng hay không thì không thấy anh kêu “ai nha” như Kiều Thịnh.
Ngày tháng cứ trôi qua, mưa vẫn không ngừng, thậm chí hai người còn tìm thấy nấm ở góc tường, thời tiết ẩm ướt đến đáng sợ.
Phương Nguyệt Y còn gửi thư cho Kiều Thịnh, nói thức ăn trong nhà là trồng lúc nào ăn lúc đó, trước kia tích trữ nhiều khoai tây quá giờ đã nảy mầm, cũng không nỡ bỏ đi, lại sợ bị ngộ độc, cứ gọt đi gọt lại, mỗi lần ăn khoai tây đều có hình thù kỳ quái.
Chuyện này Kiều Thịnh thực sự không biết, liền kể cho cô ấy chuyện trên thuyền mọc nấm, hai người chê bai thời tiết tồi tệ này một hồi, rồi tiếp tục làm việc.
“Thời tiết này ảnh hưởng rất lớn đến thức ăn, hôm nay ăn không hết ngày mai sẽ mốc, khoai tây khoai lang càng dễ nảy mầm, nhiên liệu có thể dùng cũng ngày càng ít, sự sống còn của người chơi càng khó khăn hơn.” Kiều Thịnh khuấy nồi canh.
Lý Mộ cũng thấy cứ thế này không ổn, hai người bọn họ làm không nghỉ ngơi, mỗi ngày cũng chỉ treo được vài trăm đơn hàng, hoàn toàn dựa vào người chơi khác chống đỡ, nếu vì đói mà khiến người chơi khác chết, thì vật tư bọn họ có thể đổi được sẽ ngày càng ít.
Xem ra việc độc quyền trong trò chơi này không thể làm, hai người lập tức thay đổi chiến lược, mỗi ngày ngoài việc cung cấp đơn hàng thức ăn, còn treo một trăm đơn hàng than củi, một đơn một cục, cần dùng năm cục than củi ẩm ướt để đổi một cục than củi khô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT