Kiều Thịnh bị đánh thức có hơi ngơ ngác, cho đến khi giường tre bên dưới lại rung chuyển, mới phản ứng lại, không biết gặp phải cái gì, cô mặc áo khoác, mang dép lê trên thuyền ra ngoài.
Lúc này Lý Mộ đã nhìn rõ đó là gì, cầm đèn gió xuống lầu đến mũi thuyền. Thấy Kiều Thịnh khoác áo ra ngoài, lập tức nói cho cô biết đó là rùa biển. Vừa nghe thấy ba chữ này, Kiều Thịnh liền biết chuyện gì xảy ra, quay trở lại khoang thuyền, đi đến hộp đựng đồ lấy thuốc.
Đi xuống thì thấy Lý Mộ đang kéo con rùa con mà rùa biển đang cõng lên ván nổi.
"Sao thế này?" Kiều Thịnh nhanh chóng từ ba bước thành hai bước, giúp đỡ kéo lên.
"Ngất rồi, tôi xem thử rồi, có một chân bị đứt, đầu cũng bị mất một mảng, không biết sao mà sống được đến bây giờ, vết thương đều đã đóng vảy rồi." Lý Mộ giải thích tình trạng của con rùa con.
Lúc kéo nó lên, mới phát hiện vết thương này khó chữa quá, đã bị thương như vậy rồi, nó còn rụt vào mai, điều này gây ra rất nhiều khó khăn cho việc điều trị, hai người dùng đủ mọi cách, cũng không khiến con rùa thò chân và đầu bị thương ra.
"Mày mang nó đến, mày bảo nó thò vết thương ra, như thế này làm sao mà chữa, thuốc cũng không bôi được, cứ thế này nữa thì sắp chết rồi, dù chữa khỏi bị tàn phế, nhưng ít nhất vẫn còn sống!" Kiều Thịnh tức giận đẩy con rùa con đến mép ván nổi, việc này cô thực sự không thể làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play