"Chúng tôi chỉ tình cờ đi ngang qua, thấy vậy không thể làm ngơ được. Không cần phải như vậy đâu." Lý Mộ giới thiệu sơ qua về Kiều Thịnh và Hạ Bắc Bắc, đồng thời giải thích hợp lý về việc bọn họ đã trốn trước đó.
Sáu người kia đang đối mặt với tình huống sống còn, nên không hề phát hiện ra nhóm bọn họ đã đến từ lâu.
"Cảm ơn vẫn phải cảm ơn. Đến hòn đảo này, chúng tôi không ngờ chưa lên núi đã gặp sư tử. Vài con sư tử này, chúng tôi giữ lại một con, còn lại các anh chị cứ lấy đi. Nếu các anh chị muốn đi dạo trên đảo, chúng ta có thể cùng nhau đi, lúc đó chia đồ đạc theo tỷ lệ 3:7, các anh chị 7, chúng tôi 3. Dù những thứ này không đáng là bao so với ân cứu mạng, nhưng cũng là chút tấm lòng của chúng tôi, mong các anh chị đừng từ chối. Nếu các anh chị không định thu thập vật tư trên đảo, chúng tôi cũng sẽ cùng nhau rời đi." Bây giờ Ngụy Tiêu Ngạn cũng không dám tự phụ nữa.
Vừa rồi hai con sư tử cái chạy đi, dù bị thương nặng, nhưng không thể đảm bảo chúng không còn chiêu trò gì khác, nếu có thêm quân tiếp viện, thì năm người bọn họ cùng Tào Thiên bị thương sẽ không giải quyết được.
Lý Mộ và Kiều Thịnh nhìn nhau, Kiều Thịnh ra hiệu số 3, anh lập tức hiểu ý, có lẽ độ hoàn thành đã đạt 30%. Để được thưởng, bọn họ cũng không thể rời đi sớm.
Bọn họ nói với Ngụy Tiêu Ngạn sẽ thu thập thêm vật tư trên đảo, dù sao mùa đông trên biển cũng không thể câu cá được, cuộc sống rất khó khăn. Còn sư tử thì thôi, không dám ăn, chỉ cần hai tấm da sư tử là được, còn lại bọn họ có thể lấy hết. Còn tỷ lệ 3:7 thì không cần thiết, mọi người tự thu thập, thu được bao nhiêu tùy thuộc vào khả năng của mỗi người.
Ngụy Tiêu Ngạn định khuyên thêm, Lý Mộ liền bảo mọi người nhanh chóng lên núi thăm dò trong khi trời còn sáng, nếu tìm thấy hai con sư tử cái thì nhanh chóng giải quyết, đừng để lại hậu họa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT