Cô muốn vào phòng ấm nằm nghỉ, Lý Mộ không cho đi, để cô ở ngoài nghỉ ngơi rồi mới vào, nếu không tai sẽ không chịu được, vì vậy cô mới nằm trên ghế sofa như người chết, ngẩn người.
Lâm Hải Dương vào bếp trước, tiên hỏi tối nay ăn gì, tự bản thân Lý Mộ cũng biết tài nấu ăn của mình, thành thật nói: “Ăn lẩu.”
Buổi trưa ăn lẩu cay, Lâm Hải Dương cũng muốn thể hiện tài nấu nướng, liền hỏi có muốn ăn lẩu cá chua cay không, dưa chua ngày hôm qua Kiều Thịnh đã làm, chắc chắn còn, chỉ cần câu một con cá là được.
Lý Mộ trong bếp gần như không có ý kiến, người khác làm gì anh ăn đó, công việc của đầu bếp anh không làm được, nhưng việc phụ giúp rửa rau, đưa đồ ăn, anh vẫn rất quen thuộc.
Anh quen thuộc lấy cá đã được Kiều Thịnh cất gọn từ rương đựng đồ, còn cố ý chọn cá đen, ít xương, với tình trạng hiện tại của Kiều Thịnh, để cô gắp xương ăn cá, chẳng khác nào đổ dầu vào lửa.
Vại chứa dưa chua, anh cũng biết ở đâu, hỏi Lâm Hải Dương cần bao nhiêu, lấy chậu sắt nhỏ đựng về, tiếp theo anh phụ trách hái rau, rửa rau, thái thịt, xếp vào đĩa, tất cả đều đặt vào bàn nhỏ trong phòng ấm.
Đi ngang qua Kiều Thịnh, anh còn sờ vào tai cô, hỏi cô cảm thấy thế nào, Kiều Thịnh yếu ớt nói vẫn muốn nôn, tai ngứa ngáy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play