Kiều Thịnh xem xong thì cười vui vẻ, còn đọc tin nhắn này ra, phản ứng đầu tiên của Lý Mộ là từ chối, kiên quyết không thể để nhà thêm một người ăn hàng nữa, nếu không vị trí thuyền trưởng của mình dễ lung lay, sau đó nghĩ lại biển lớn như vậy, lại không có tọa độ, muốn gặp nhau thật sự rất khó khăn.
Ban đầu ai cũng cảm thấy 250 đầu thỏ hơi nhiều, định đổi bớt trong hệ thống giao dịch, nếu không ăn không hết thì thật quá lãng phí, nhưng sau khi ăn xong bữa này, hai người đều quyết định không đổi nữa, chỉ còn hai trăm đầu thỏ, cộng thêm Hạ Bắc Bắc là ba người, có thể chưa đủ ăn.
Lúc Kiều Thịnh bỏ đùi thỏ vào nước kho đùi thỏ còn soys lại, quyết định sau này vẫn phải tiếp tục vì dân trừ hại, săn thêm thỏ, mục đích dĩ nhiên là lấy da thỏ, để chuẩn bị cho mùa đông, đầu thỏ chỉ là thứ đi kèm, hai người bọn họ thật sự quá dễ nuôi, ăn vài miếng đầu thỏ là xong một bữa cơm.

Đùi thỏ kho cũng rất thơm, với nước kho này, Kiều Thịnh lại bỏ một ít thịt lợn rừng vào kho. Gần đây, ba con vịt mái mỗi ngày đều đẻ ba quả trứng, có quả có thể ấp, có quả không thể.
Những quả trứng không thể nở thành vịt con đều được cất trong hộp đựng của bếp, lúc Kiều Thịnh lấy thịt lợn thì tình cờ nhìn thấy, lập tức lấy ra nấu chín, để nguội rồi bóc vỏ, cho vào nồi hầm kho cùng. Trước khi nước kho này bị kho cạn cô phải sử dụng triệt để, đây là sự bướng bỉnh cuối cùng của kẻ nghèo.
Mỗi lần nấu ăn, Kiều Thịnh đều muốn thay đổi cách chế biến, sợ ăn ngán, cũng thử hỏi ý kiến, nhu cầu của Lý Mộ và Hạ Bắc Bắc, không ngờ câu trả lời của hai người này kỳ lạ giống nhau, chỉ hai chữ - tùy tiện. Sau đó, Kiều Thịnh nghĩ thoáng, muốn ăn gì thì làm cái đó, bọn họ không muốn ăn thì tự nhiên sẽ nói, không nói thì chịu đựng vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play