Vân Oản giậm chân:
"Trời ạ, lại để anh ta chạy mất rồi!"
"May cho anh ta quá!"
"Chẳng phải vừa nện anh ta một trận rồi à?"
"Vẫn còn may!"
Khi cô tức giận, vài lọn tóc hơi xù lên, trông vừa buồn cười vừa đáng yêu.
Lục Hoài nhìn cô, tim như tan chảy thành nước, không nhịn được mà muốn đưa tay lên xoa mái tóc mềm mại ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT