Việc đầu tiên Lục Tử làm sau khi tiếp nhận nhóm dân di cư chính là phân nhà. May mắn thay, khu nhà tạm thời không có sự khác biệt quá lớn về điều kiện, có thể phân phối theo thứ tự mà không cần lựa chọn. Những người di cư cũng ngoan ngoãn làm theo.
Một phần vì họ chẳng có quyền chọn lựa, phần khác vì họ cũng chưa đủ tư cách để chọn. Nếu cứ kén cá chọn canh, lỡ không có chỗ ở thì lấy gì mà sống trên hành tinh hoang sơ này chứ?
Điều khó khăn nhất chính là khai hoang trồng trọt.
Lục Tử từ nhỏ đã được đào tạo theo hướng quân sự, việc trồng trọt đối với cậu ta mà nói chỉ có thể nhìn thấy trên màn hình. Dù đặc phái viên của hành tinh này đã để lại cho cậu ta một số chuyên gia nông nghiệp, nhưng cậu ta vẫn không biết phải bắt đầu từ đâu.
Hơn nữa, mọi người vừa vượt qua chặng đường dài, vất vả đặt chân đến hành tinh hoang sơ này, lại tiếp tục hành quân một đoạn lớn, đến giờ mới tạm thời ổn định. Ngay cả một ngụm nước còn chưa kịp uống, nếu giờ đã vội giao nhiệm vụ cho họ, e rằng ai nấy sẽ phẫn nộ mất.
Lục Tử nhìn cô gái trong đội trồng trọt, ngập ngừng đề nghị: “Chúng ta có thể bắt đầu dự án khai hoang vào ngày mai không? Để mọi người nghỉ ngơi một chút, có sức thì làm việc cũng hiệu quả hơn.”
Những người di cư đều căng tai lắng nghe. Đây là chuyện liên quan trực tiếp đến lợi ích của họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT