"Cậu nói đúng thật, bọn họ chỉ lừa tiền thôi, bỏ mặc chúng ta ở đây để tự sinh tự diệt!" Cô ta nghiến răng, tức giận nói.
"Thế thì chúng ta xong rồi!" Có người nghe thấy cuộc trò chuyện giữa họ, tâm trạng càng thêm tuyệt vọng. Đầu gối mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất, ngửa mặt lên trời khóc lớn.
"Tôi không muốn chết đâu! Dù tôi có bệnh sắp chết rồi, nhưng cũng không muốn chết nhanh như thế!"
Xung quanh càng lúc càng náo loạn, Lục Tử bực bội đến mức chỉ muốn bịt tai lại.
"Ôi trời ạ, đừng có ồn ào nữa, nhức hết cả đầu! Chẳng ai phải chết cả! Chúng ta là quân nhân xuất ngũ, ai dám giở trò trước mặt Đế quốc hả? Dùng não mà suy nghĩ đi!"
Lời nói của cậu ta khiến không ít người bình tĩnh lại, lý trí dần quay trở về. Nhưng Phân Nhi chẳng cảm thấy được an ủi chút nào, cô ta hậm hực nói:
"Thế còn bọn tôi thì sao? Những bệnh nhân tự chi trả như chúng tôi thì cứ mặc kệ chắc? Chẳng lẽ bọn tôi hết đường sống rồi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT