"Sao anh biết?" Vân Oản tiếp tục lùi ra sau, bị anh nói trúng tim đen liền có chút thẹn quá hóa giận. "Anh tỉnh từ bao giờ rồi? Vẫn luôn giả vờ ngủ à?"
Cô lùi bao nhiêu, Lục Hoài lại áp sát bấy nhiêu, cho đến khi lưng chạm vào mép giường, không còn đường lui. Lục Hoài liền vươn tay ôm lấy eo cô, kéo lại.
"Lãnh chúa, cẩn thận."
Vân Oản bị anh ôm trọn vào lòng, không một kẽ hở.
Cô đấm nhẹ vào ngực anh, giận dữ: "Giả tốt bụng cái gì! Rõ ràng là anh chen tôi nên tôi mới suýt rơi xuống!"
Dáng vẻ như một con mèo nhỏ xù lông khiến Lục Hoài bật cười trầm thấp.
"Ừ, là lỗi của tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT