Suy nghĩ một chút, cô nảy ra một ý hay, liền hỏi: “Anh biết hát không? Người cá hát chắc hẳn rất hay nhỉ?”
Vấn đề này lập tức khiến Lan hào hứng. Hiển nhiên, cô đã nhắc đến sở trường của hắn.
Hắn không chần chừ, lập tức cất giọng, biểu diễn một khúc dân ca quê hương cho cô nghe.
Tiếng hát trong trẻo, phiêu lãng vang vọng khắp căn phòng, dư âm quẩn quanh không dứt. Vân Oản lắng nghe đến mê mẩn, vô thức khe khẽ hát theo. cô ngồi trên ghế, chống cằm lên bàn, ánh mắt trống rỗng hướng về phía người cá, tâm trí đã bay xa.
...
Phòng của Lục Hoài cách Vân Oản không xa. Bận rộn cả ngày, anh chỉ muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng không ngờ cách âm phòng quá kém, khiến anh nghe rõ tiếng trò chuyện rôm rả từ bên kia. Giọng Vân Oản thì không nghe được, nhưng chất giọng đặc trưng của người cá khi cất tiếng gọi "chị gái" lại vang lên như một cây kim đâm thẳng vào tai anh, nghe thế nào cũng thấy chói tai, khó chịu.
Cái cách người cá gọi "chị" này khác hẳn với mấy nhóc con như Meo Meo, hoàn toàn không đơn thuần chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT