Trước đây, do Lãnh chúa không chủ động đề cập, cô ấy cũng không tiện mở miệng. Nhưng bây giờ thì có thể quang minh chính đại đề xuất rồi.
Mã Diệp Đình mắt sáng rực nhìn Vân Oản, nhưng cô lại không hiểu được tâm tư này.
"Đội trưởng Mã, chúng ta ra ngoài chơi mà, sao cô cứ nghĩ đến công việc vậy? Đừng có cạnh tranh như thế chứ, tôi là Lãnh chúa mà còn sắp bị cô làm cho lu mờ đấy!" Vân Oản bất đắc dĩ nói.
Với tư cách là một lãnh đạo, cô rất vui khi có nhân viên chăm chỉ như vậy. Nhưng dưới góc độ một con người bình thường, cô lại cảm thấy cấp dưới của mình cũng nên có cuộc sống riêng, không thể lúc nào cũng vùi đầu vào công việc được.
Mã Diệp Đình lại tưởng rằng Vân Oản không muốn mua vũ khí, ánh mắt liền ảm đạm, nghĩ mình đã lỡ lời, vội vã xin lỗi. "Xin lỗi Lãnh chúa, là tôi không nên..."
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc ấy, Vân Oản bỗng cảm thấy tội lỗi ngập tràn. Một nhân viên tốt như vậy, sao cô có thể trách móc chứ!
"Được rồi, được rồi! Mua! Mua hết! Muốn mua gì cũng được!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play