Ông cụ Liễu nhức đầu. Đứa cháu này thật thà quá mức, hoàn toàn không thích hợp với thương trường!
"Lãnh chúa, sao cô không nhận?" Liễu Đường nhìn Vân Oản bằng đôi mắt trong veo đầy chân thành, khiến cô bất giác nhớ đến một con chó lớn lông vàng trong mấy bộ phim hiện đại.
"Không cần khách sáo vậy đâu." Vân Oản phất tay. Thấy lĩnh dân xung quanh bắt đầu hiếu kỳ nhìn sang, cô cũng chẳng muốn bị vây xem như động vật quý hiếm, liền ra hiệu cho Liễu Đường đi vào phủ lãnh chúa.
Liễu Đường đúng là gặp thời khi có thể mua đất xây khách sạn với giá rẻ, nhưng suy cho cùng, đó cũng là do anh ta có tầm nhìn xa trông rộng.
Lúc trước có biết bao người đứng nhìn, chỉ mỗi anh ta ra tay mua đất, phải nói là anh ta thực sự có mắt nhìn.
Thế nên, dù vừa rồi anh ta có làm một màn hơi lố, Vân Oản vẫn thấy anh ta thuận mắt.
Vừa vào đến phòng khách trong phủ lãnh chúa, Liễu Đường lập tức quen thuộc mà ra lệnh cho vệ sĩ: "Nào nào, đặt quà ở bên kia đi, đừng chắn đường lãnh chúa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play