Sau khi vào phòng livestream nhìn thấy giá cả của rau củ hành tinh Thần Nông, ai nấy đều không khỏi thất vọng.
Quả nhiên, đồ ăn ngon thế này không thể nào rẻ được.
Kiều Nguyệt nhìn chỗ thức ăn còn sót lại trên bàn, thầm nghĩ, có lẽ sau này sẽ không có cơ hội ăn những món xa xỉ này nữa. Cô ấy phải tranh thủ ăn thêm vài miếng, ghi nhớ hương vị này, để sau này có thể hồi tưởng lại!
Cô ấy còn chưa kịp đưa tay, đã có người nhanh hơn một bước, vét sạch đĩa, thậm chí còn hớt cả nước sốt trong đĩa đổ vào bát, quét sạch đến mức không chừa lại chút gì.
Bàn ăn trống trơn, ngay cả nước canh cũng không còn sót lại. Được hun đúc bởi nền văn minh Hoa Hạ, Tiểu Long cảm thấy chủ nhà như Vân Oản chuẩn bị thức ăn không đủ nhiều, có phần hơi thất lễ.
Theo lý mà nói, chừng này món ăn và cháo là quá đủ để họ ăn no. Nhưng nhìn khách khứa ai cũng đang liếm môi đầy tiếc nuối, Vân Oản vẫn lịch sự hỏi: “Mọi người đã ăn no chưa? Nếu chưa, tôi có thể nấu thêm…”
“Ăn no rồi, ăn no rồi.” Ba nhóm xây dựng cùng các giáo sư vội vàng lên tiếng, có chút ngại ngùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT