Trong nhà vệ sinh ở góc trên cùng, Hứa Hủ đóng chặt cửa, cởi áo, giơ điện thoại lên cố gắng chụp sau gáy mình.
Nhưng động tác quá khó, lúc thì chụp không đúng vị trí, lúc thì không lấy được nét. Hứa Hủ thử đủ kiểu, rồi quay lưng lại với gương để chụp suốt một lúc lâu, cuối cùng mới miễn cưỡng có được một tấm ảnh tương đối rõ ràng.
Cậu phóng to lên xem, quả nhiên có nốt ruồi, hai chấm nhỏ sát nhau, nhưng vì quá nhỏ lại không phải nốt ruồi thịt nên hoàn toàn không thể cảm nhận được.
Chỉ có điều màu sắc hơi khó xác định, nhìn thoáng qua thì đen, nhưng nhìn lâu lại có chút đỏ. Độ phân giải của ảnh cũng có hạn, dù phóng to thế nào cũng không thấy rõ ràng hơn.
Hứa Hủ nghĩ tối về sẽ nhờ Trương Sướng xem giúp, dù sao màu sắc kiểu này đòi hỏi mắt tinh, mà ngay cả bản thân chủ cũ của thân xác này cũng chưa chắc nhận ra rõ ràng. Trương Sướng chắc chắn sẽ không nghĩ nhiều.
Cậu mặc lại quần áo, xoa bóp cổ vai đang nhức mỏi rồi lững thững đi về phòng tập.
Hôm nay diễn tập không có livestream hay quay phim, mọi người đều ăn mặc thoải mái hơn nhiều. Ngay cả Kỳ Nghiên Tinh cũng cởi bộ vest vốn như dính chặt trên người, chỉ mặc một chiếc áo khoác dài tay màu nhạt, trông ôn hòa hơn hẳn—tất nhiên là ôn hòa hơn lúc cười như ẩn giấu sự nguy hiểm hỏi Hứa Hủ về nốt ruồi sau gáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT