Tư Duẫn Trạch sững sờ tại chỗ, cứ ngây người nhìn bé con trước mắt. Tóc anh có chút hỗn loạn, có chút bối rối nhìn về phía Hoài Ngu. Hoài Ngu nhìn anh, không nói thêm gì khác.
Hoài Tinh lại ghé sát hôn lên mặt anh, nắm ngón tay anh, nhẹ giọng lầm bầm: “Ba ba, Hoài Tinh rất thích, Hoài Tinh không có không vui vẻ.”
Đôi mắt Tư Duẫn Trạch mở lớn hơn nữa. Vốn dĩ anh còn tưởng rằng mình vừa mới tỉnh ngủ chưa đủ tỉnh táo, nhưng lúc này anh quên cả thở, trong mắt hoàn toàn chỉ còn lại lời nói và hành động của Hoài Tinh.
Hoài Ngu nhìn vẻ bồn chồn khó tin của anh, đột nhiên gọi một tiếng: “Tư Duẫn Trạch.”
Cơ thể Tư Duẫn Trạch khựng lại một chút, từ từ quay đầu nhìn cậu, hỏi: “Là thật sao?”
Hoài Ngu gật đầu.
Tư Duẫn Trạch đứng lên ôm lấy cậu, kích động đến mức có chút không nói nên lời, cứ như vậy ôm một lúc lâu mới nói: “Cảm ơn em, cảm ơn em đã giúp anh trở nên quang minh chính đại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT