Khi màn đêm buông xuống, Hoài Ngu tắm cho bé Hoài Tinh trong khu vườn nhỏ. Hoài Tinh nằm trong bồn tắm màu xanh nhạt, nước tắm ngập tràn bọt xà phòng. Bé làm dấu "OK", nhẹ nhàng thổi một hơi, những bong bóng nhỏ đầy màu sắc cứ thế bay đi.
Hoài Ngu một tay lau khô tóc cho bé, trong khi bé thổi bong bóng về phía Hoài Ngu. Chú mèo con màu vàng của nhà hàng xóm, đeo lục lạc đỏ, lướt qua hàng rào rồi đậu trên cây hoa quế lớn nhất trong vườn, liếm lông rửa mặt.
Tư Duẫn Trạch từ trong nhà mang nước ấm tới, dùng cốc nhỏ từ từ dội lên người Hoài Tinh, rửa sạch bọt xà phòng trắng. Hoài Tinh còn dùng tay che lại phần nhạy cảm của mình, mặt đỏ bừng trốn vào lòng Hoài Ngu, nhìn chằm chằm Tư Duẫn Trạch và nói: "Ngượng ngùng ~"
Giọng của bé rất trong trẻo, giống tiếng mèo con đáng yêu làm nũng, nũng nịu, nghe xong khiến ai cũng phải mỉm cười.
Sau một buổi chiều từ từ làm quen với các cơ quan phát âm đã được phục hồi, Hoài Tinh nói chuyện không còn bị lắp bắp. Một số từ ngữ tương đối khó vẫn cần luyện tập thêm. Tư Duẫn Trạch không tiếc tiền mời một giáo viên ngôn ngữ riêng cho bé.
"Ngượng ngùng sao?" Tư Duẫn Trạch cười. "Vậy ai là người tắm hơn mười phút, cứ trần truồng nghịch nước thế kia?"
Hoài Tinh khựng lại, vội vàng dựng khăn tắm lên che phần thân trước, khuôn mặt bé càng đỏ hơn. Bé ngẩng đầu lên: "Không phải con, Hoài Tinh không có đâu, chắc chắn là ba hư… Chú hư đó!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play