Hoài Ngu khựng lại. Thấy đối phương vẫn chỉ nhàn nhã nhấp cà phê, cậu nhanh chóng cân nhắc.
Một lúc lâu sau, Hoài Ngu bước ra ban công, ngồi xuống đối diện Tư Doãn Trạch và thản nhiên nói: "Chào buổi sáng."
Tư Doãn Trạch vẫn không đáp lời. Hoài Ngu chợt nhớ lại câu nói hôm qua của anh, rằng cậu cứ tiếp tục lấy lòng anh. Không hiểu sao, cậu lại thấy ngượng ngùng không dám nói thẳng: "Tư Doãn Trạch, chào buổi sáng."
Đôi mắt người đối diện vốn tĩnh lặng như núi cuối cùng cũng khẽ động đậy, như một tín hiệu được truyền đi, từ từ nhấc mí lên. Anh nhìn Hoài Ngu hai giây, đặt tờ báo xuống, rồi khi Hoài Ngu có chút đứng ngồi không yên thì cất lời: "Tối qua ngủ ngon không?"
Thấy cậu không trả lời, Tư Doãn Trạch thiện ý nhắc nhở, cầm thìa gõ nhẹ vào vành ly cà phê.
Hoài Ngu giật mình, không ngờ Tư Doãn Trạch lại hỏi cảm nhận của mình. Trấn tĩnh lại, cậu bối rối đáp: "Cũng... cũng tạm được, giường rất thoải mái."
"Hoài Tinh đâu? Thằng bé cũng ngủ ngon chứ?" Tư Doãn Trạch quay hẳn người lại nhìn cậu, ánh mắt có vẻ thờ ơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play