Kỷ Phù sớm đã ngồi một bên trố mắt kinh ngạc, còn tưởng Giang Mộ Sênh sẽ không vui, ai lại trêu người kiểu đó chứ? Không ngờ Giang Mộ Sênh thực sự bưng bát đi vào trong.
Cô suy nghĩ một chút, Giang Mộ Sênh giúp mình thì không ổn. Nhưng giúp Tiểu Ngư, thì quả thật là hợp lý.
Vệ Khê mang trái cây ra cho cô ăn: "Đừng để ý nữa, lại đây ăn trái cây nghỉ một chút đi? Tôi cắt cam cho cậu rồi."
"Cảm ơn." Kỷ Phù cũng không biết Vệ Khê cắt trái cây từ lúc nào, Trình Thuận Trúc thì hí hửng chạy lại định chơi cùng, "Tưởng chỉ có mình tôi là số bị sai vặt, hóa ra Giang lão sư cũng bị đối xử như thế, giờ tôi thấy cân bằng rồi."
Kỷ Phù và Vệ Khê liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt cả hai đều thấy được cùng một ý nghĩ.
"Cân bằng cái gì mà cân bằng? Anh không thấy ngại khi để Giang lão sư một mình trong đó làm việc à?" Kỷ Phù không khách sáo mà đá Trình Thuận Trúc một cú thẳng vào bếp, "Đi rửa bát!"
Trình Thuận Trúc: "......" Được rồi, các cô lợi hại thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play