Cho dù có thích cũng sẽ không nói ra đâu, con người phải biết tự lượng sức mình chứ.
Ngư Ấu Thanh nghĩ thầm trong lòng.
"Thì ra Giang lão sư cũng biết nói đùa." Ngư Ấu Thanh không coi câu nói đó là thật, chỉ là sau khi cô nói xong câu này thì cảm thấy hơi lạnh, liền rụt cổ lại rồi kéo chặt cổ áo mình.
Giang Mộ Sênh nhường chỗ trước cửa xe: "Lên xe đi."
Ngư Ấu Thanh vẫn khách sáo: "Không dám phiền Giang lão sư đưa về đâu......"
"Tôi tiện đường." Giang Mộ Sênh mở cửa ghế phụ ra, không cho Ngư Ấu Thanh cơ hội từ chối lần nữa, "Cũng đang về, đi thôi."
Sau khi lên xe, Ngư Ấu Thanh cũng không lên tiếng, cô nghĩ tới nghĩ lui thì cảm thấy mình chỉ có thể nói lời cảm ơn với Giang Mộ Sênh, nhưng dường như Giang Mộ Sênh không thích cô cứ nói cảm ơn mãi như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT