Ngư Ấu Thanh bị Giang Mộ Sênh nắm lấy tay, lực không mạnh nhưng cũng không có ý buông ra. Cô vội vàng ngẩng đầu lên, liền đụng phải đôi mắt sâu thẳm như đêm tối của Giang Mộ Sênh.
Đôi mắt của Giang Mộ Sênh vốn đã được công nhận là rất đẹp, nhưng khi đôi mắt đào hoa ấy trở nên lạnh lùng, lập tức sinh ra cảm giác xa cách, còn lạnh hơn cả gió tuyết bên ngoài.
"Giang lão sư đừng hiểu lầm, tôi... không có ý gì khác." Ngư Ấu Thanh biết, với thân phận như Giang Mộ Sênh thì người tranh nhau lấy lòng cô ấy đầy rẫy, huống hồ chính cô còn thuê lại nhà của Giang Mộ Sênh, cô ấy hiểu lầm cũng là điều bình thường.
Cô điều chỉnh lại tâm trạng của mình: "Là tôi thấy Dương Dương ở ngoài nói chị bị tái phát bệnh tê cóng, nên thay em ấy đến chăm sóc một chút. Tôi biết nếu không phải sáng nay bị lạnh ở ngoài thì cũng sẽ không bị tái phát."
Cô vẫn không muốn để Giang Mộ Sênh hiểu lầm mình, tuy rằng không loại trừ khả năng sau này có thể sẽ bị công ty sắp xếp để tạo tin đồn với Giang Mộ Sênh, thậm chí có thể khiến Giang Mộ Sênh chán ghét mình, nhưng Ngư Ấu Thanh không muốn điều đó xảy ra ngay bây giờ.
"Tôi không bị tê cóng, nên mới mang cái này tới cho chị." Ngư Ấu Thanh lấy khăn lông ra mở ra, ánh mắt mong chờ nhìn Giang Mộ Sênh, "Đây, chị lau tay nhé?"
Cô sợ Giang Mộ Sênh đề phòng, lại chỉ vào máy quay đã được tắt, "Bây giờ không có camera quay đâu, tôi đảm bảo là tôi hoàn toàn trong sáng, xin Giang lão sư hãy tin tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT