Cô mở mắt ra, tuyệt vọng bước khỏi phòng, thì vừa hay đối mặt với đôi mắt phát sáng xanh lè trong đêm đen.
Vân Thư Ninh mặt không cảm xúc: “Tiểu Bạch, em có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?”
Cô bước tới chỗ Tiểu Bạch đang ướt đầu vì nghịch vòi nước, cố nén cơn tức để không dọa nó.
“Có phải em quá buồn chán không?” Cô lấy hộp khăn giấy đã gần bị xé nát, rút vài tờ lau khô đầu nó.
Lúc hai giờ sáng, cô một mình dọn dẹp mớ hỗn độn trong phòng khách, rồi cố gắng chơi đùa cùng nó thêm nửa tiếng bằng que đồ chơi mèo. Khi thấy nó lim dim buồn ngủ, cô mới buông tay, trở về phòng và ngủ ngay lập tức.
Sáng hôm sau lên sóng livestream, cả người cô vẫn còn phảng phất vẻ uể oải, bất lực.
Hôm đó, cô rút kinh nghiệm sâu sắc. Ban ngày có thời gian là đem đồ chơi mèo ra dụ dỗ Tiểu Bạch, còn lên mạng mua thêm một loạt đồ chơi tự động để nó đỡ dư năng lượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT