Tuy bây giờ cô đã thả lỏng hơn đôi chút, nhưng nụ cười của cô vẫn mang theo sự gượng gạo có thể nhìn thấy bằng mắt thường, chỉ là sự gượng gạo này đặt trong hoàn cảnh hiện tại lại vừa vặn thích hợp.
Trong mắt Hạ Nghiễn, cô lúc này giống như đang ép buộc bản thân chấp nhận sự thật rằng mình đã bị anh lãng quên, nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười.
Nghĩ đến đây, sự chán ghét của anh đối với Chủ Thần lại càng sâu đậm thêm mấy phần.
“Thật sự không sao đâu.”
Đến lúc này, Vân Thư Ninh cuối cùng cũng dần bình tĩnh lại, có thể khôi phục phần nào kỹ năng diễn xuất mà vừa rồi suýt nữa cô đã quên mất.
Cô ngẩng đầu, trong mắt ánh lên chút ý cười:
“Thật ra anh bình an trở về đã là tốt rồi, trí nhớ hay không đâu quan trọng bằng sức khỏe của anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play