“Đúng rồi.” Yến Vô Song lại nói, “Vậy, hay là ta móc mắt thân thể này của ngươi?”
Liên Kiều kinh hãi: “Càng không được, bây giờ ta đang dùng thân thể của hắn, tuy móc là mắt hắn, nhưng người đau là ta!”
“Cũng đúng.” Yến Vô Song luống cuống tay chân, “Nếu cả hai bên đều không thể móc, chẳng phải ngươi chịu thiệt oan sao?”
Liên Kiều cũng rất buồn bực, trừng mắt nhìn Lục Vô Cữu: “Ngươi phải lập tức quên đi, không được nhớ lại chút nào, nghe thấy chưa?”
Không nhắc thì thôi, vừa nhắc tới hình ảnh da thịt trắng nõn, hương thơm thoang thoảng lại hiện lên.
Lục Vô Cữu nuốt nước bọt: “Được.”
Ánh mắt này là sao, hắn nhất định là thấy nàng mất mặt lắm đúng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT