Liên Kiều đắc ý vô cùng, bắt chước dáng vẻ của Lục Vô Cữu gõ gõ bàn, còn cố tình lên giọng: "Cũng không có gì, gọi ngươi ra là muốn ngươi bóc nho cho ta."
Thao Thiết trợn to mắt: "Nho? Nhưng chẳng phải ngài không ăn đồ trồng dưới đất sao, nói là thấy có mùi lạ?"
Liên Kiều ồ lên một tiếng, hóa ra Lục Vô Cữu kén ăn như vậy là vì thấy có mùi lạ? Nàng còn tưởng hắn cố tình làm màu, để thể hiện mình khác biệt chứ!
Nhưng mà, rốt cuộc là mùi lạ gì?
Liên Kiều càng tò mò, hôm nay nhất định phải nếm thử.
Nàng hắng giọng: "Cái này sao, thỉnh thoảng cũng phải hòa mình với dân chúng, nếm thử đồ ăn của người thường."
Thao Thiết gãi đầu, cảm thấy chủ nhân hôm nay thật lạ. Nhưng chủ nhân khó có khi sai bảo nó làm những việc thân cận này, Thao Thiết không những không phiền, còn thấy rất vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT