Liên Kiều trơ mắt nhìn giọng nói lạnh lùng quen thuộc phát ra từ tấm “biển” kia, ngay cả âm cuối thiếu kiên nhẫn cũng giống hệt, không thể tin nổi: “Thật đấy, trên đó còn viết bốn chữ vàng lóng lánh - Thiên Hạ Đệ Nhất.”
Lục Vô Cữu đại khái cảm thấy quá hoang đường, cuối cùng cũng mở mắt ra.
Ai ngờ, khi nhìn thấy Liên Kiều trước mặt, ánh mắt hắn khựng lại, lời quở trách cũng nghẹn lại trong cổ họng.
Liên Kiều lại gần: “Sao ngươi không nói gì, chẳng lẽ, ta trong mắt ngươi cũng biến thành cái gì khác rồi?”
Một lúc lâu sau, Lục Vô Cữu mới thản nhiên đáp lại một tiếng: “… Ừ.”
Lần đầu tiên Liên Kiều gặp phải chuyện này, nàng đau cả đầu: “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao chúng ta trong mắt đối phương đều biến đổi thế, còn biến thành những thứ kỳ quái như vậy?”
Trầm ngâm một lúc, tấm “biển” kia mở miệng nói: “Là ảo cảnh này được tạo ra từ tâm cảnh của người trong đó, giống như đóng dấu vậy, sẽ biến người mà mình gặp thành thứ mà mình đang mong muốn nhất từ người đó. Nàng quá chấp niệm với 'Thiên Hạ Đệ Nhất', nên ta trong mắt nàng tự nhiên cũng biến thành như vậy. Không tin, nàng nhìn con ngựa kia xem…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play