Liên Kiều liếc nhìn ông, thấy ông cau mày, hai tay nắm chặt, vẻ mặt như đã có suy đoán, mới nói tiếp: “Hà viên ngoại thương con gái như vậy, chắc chắn nhìn thấu hơn chúng ta. Nha hoàn nói tối qua Hà tiểu thư cứ quấy khóc, chứng tỏ nàng ấy không ngủ, nhưng khi gặp nạn nàng ấy lại chỉ kêu lên một tiếng rất ngắn, điều này thật kỳ lạ. Thông thường, khi gặp nạn, người ta không thể nào bình tĩnh như vậy, ít nhất là khi hung thủ xông vào, nàng ấy phải phát hiện ra chứ, nhưng nàng ấy lại không hề phản kháng, chỉ có một lời giải thích, trừ khi…”
Liên Kiều ngừng lại một chút: “Trừ khi kẻ ra tay vốn là người Hà tiểu thư quen biết, không, phải nói là người thân cận, nên nàng ấy mới hoàn toàn không đề phòng!”
Hà lão gia bật dậy: “Cô nương nói là… là Cố Thanh?”
“Tên vong ân bội nghĩa này, ta biết hắn không an phận, nhưng không ngờ hắn lại có thể làm ra chuyện như vậy! Mai nương còn đang mang thai con của hắn, hắn sao có thể nhẫn tâm như thế, tối qua ta không nên khuyên Mai nương…”
Hà lão gia tức giận đến cực điểm, đ.ấ.m mạnh xuống bàn mấy cái, nắp chén trà bị chấn động rơi xuống, nước trà đổ lênh láng khắp bàn.
Để phòng ngừa vạn nhất, Liên Kiều lại nói: “Tuy nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán. Đương nhiên cũng có khả năng đúng như lời cô gia nói, là hồ yêu gây ra.”
Hà lão gia rõ ràng hiểu Cố Thanh hơn bọn họ, ông hừ lạnh một tiếng, rồi tức giận dẫn người đến phòng Cố Thanh đang ở tạm trong Hà phủ.
Thế nhưng khi bọn họ đến cửa, nha hoàn hầu hạ lại nói Cố Thanh vừa rời đi một khắc trước, nói là về nhà lấy quần áo để thay.
Thê - nhi vừa mới chết, lại c.h.ế.t thảm như vậy, hắn còn có tâm trạng quan tâm đến quần áo sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play