Rõ ràng là linh căn hệ hỏa, nhưng tay hắn lại lạnh lẽo, thấm đẫm hàn khí, Liên Kiều do dự một chút mới hất ra: “Thì sao?”
“Không sao cả.” Ánh mắt Lục Vô Cữu trầm xuống, “Vui vẻ như vậy sao không tiếp tục nói chuyện thêm?”
“Liên quan gì đến ngươi? Hôm nay trời đã tối, ngày mai nói tiếp không được sao?” Liên Kiều phản bác.
“Hắn ta có gì tốt?” Lục Vô Cữu chậm rãi xoay người, “Kiếm tu bình thường, dung mạo bình thường, phẩm chất bình thường, tầm thường vô vị, đáng để nàng trò chuyện vui vẻ như vậy sao?”
Liên Kiều hừ lạnh: “Ta coi trọng ai liên quan gì đến ngươi, cho dù hắn ta là người tàn tật, chỉ cần ta thích cũng không sao cả.”
Ánh mắt Lục Vô Cữu lóe lên: “Ồ? Nàng cho rằng nàng coi trọng là có ích? Tình cổ vẫn chưa được giải, còn lâu mới đến lúc nàng thăng cấp, nàng và ta vẫn cần ràng buộc với nhau, cho dù nàng thành thân, đêm tân hôn nói không chừng còn phải mặc hỷ phục gõ cửa phòng ta.”
“Ngươi vô sỉ!” Mặt Liên Kiều đỏ bừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play