Đợi đến khi trong lúc rơi tự do, họ cuối cùng cũng chặt đứt những bàn tay đang bám rễ đó thì ầm một tiếng, cũng đã rơi xuống đáy vực sâu.
Họ cố gắng bay ra ngoài, nhưng nơi này lại như tường đồng vách sắt, dù có dùng bao nhiêu linh lực cũng không hề lay động.
Ngẩng đầu lên nhìn, vực sâu này sâu vạn trượng, vách đá dựng đứng, trên vách núi mọc đầy rêu xanh trơn trượt. Trên đỉnh đen kịt, chỉ có một viên minh châu khổng lồ lơ lửng giữa không trung, phát ra ánh sáng yếu ớt.
Bên dưới là một đầm nước sâu hun hút không một gợn sóng, bên đầm mọc một cây cổ thụ sum suê cành lá, trên cây kết nhiều quả đỏ rực gai góc.
Bên cạnh cây lại có năm sợi xích sắt đứt đoạn, một đầu xích sắt rũ xuống mép nước, còn đầu kia thì như mọc ra từ vách đá.
Đầm sâu, xích sắt... Liên Kiều rất nhanh nghĩ đến một người… Ly Cơ.
“Chẳng lẽ, chúng ta bị nhốt vào hàn đàm nơi Ly Cơ bị giam cầm trăm năm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play