Lục Vô Cữu không biết là nàng, rửa sạch sẽ, cầm trên tay ngửi ngửi, nói nàng thơm quá.
Liên Kiều giật mình, liều mạng ra hiệu với hắn đây là nàng, không cho hắn ăn.
Nhưng đã muộn, Lục Vô Cữu đã cắn một miếng, còn nhẹ nhàng mút nước đào.
Liên Kiều sợ đến run người, run rẩy tỉnh dậy.
Vừa mở mắt lại thấy Lục Vô Cữu đang nghiêng đầu, nhìn nàng: “Tỉnh rồi?”
Liên Kiều vừa tỉnh, còn hơi chậm chạp: “Sao ngươi lại ở đây?”
Lục Vô Cữu nhướng mày: “Hình như đây là phòng của ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT