Hắn vén áo lên, chỉ thấy trên n.g.ự.c vết sẹo chằng chịt, còn có một vết thương dài bằng bàn tay đang chảy máu, có thể tưởng tượng mỗi ngày hắn phải chịu đựng đau đớn đến mức nào.
Uyển Nương nghe xong liền khóc lớn, hoa đào trên người ào ào rơi xuống, Ngô Vĩnh lập tức tiến lên an ủi nàng: “Không sao đâu, ta vốn cũng sắp hết thọ rồi, dùng một năm của ta, đổi lấy cho nàng sống thêm vài ngày, cũng đáng giá.”
Ánh mắt hai người quấn quýt, tình thâm không thôi, Triệu thái thú đứng bên cạnh lại giống như người ngoài.
Ngô Vĩnh ho khan vài tiếng: “Thái thú đại nhân đừng trách, trước đây ta bảo ngài cắt máu, cũng là muốn thử lòng ngài đối với Uyển Nương, thấy ngài thật lòng với nàng, ta liền hoàn toàn bỏ ý định xuất hiện nữa, nhưng ta không ngờ, Uyển Nương thông minh, dựa theo một chút manh mối mà các vị tiên nhân tiết lộ, đã đoán ra ta là ai, ta không thể không xuất hiện.”
Uyển Nương cũng nhìn Triệu thái thú, trong mắt hiện lên vẻ áy náy: “Đại nhân đại ân, chung quy là Uyển Nương hữu duyên vô phận…”
Triệu thái thú thở dài một hơi, cuối cùng cũng không nói gì thêm.
Lúc này, Ngô Vĩnh lại lấy ra một bọc thuốc đã luyện chế xong, nói: “Đây là thuốc ta luyện chế được trong mấy ngày nay, chư vị cứ cầm lấy, cũng có thể tạm thời cứu nguy. Ta e rằng không còn sống được bao lâu nữa, sau khi ta chết, các vị tiên nhân có thể dùng m.á.u thịt của ta làm thuốc, coi như là chuộc lại một chút tội lỗi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT