Tu luyện cần chú trọng 'văn võ song toàn', nếu không biết chữ, công pháp cũng không hiểu thì luyện làm sao được.
Khi Bạch Tử Mộ còn bé, sư phụ cũng từng khai sáng cho hắn, lúc đó là dạy Tam Tự Kinh, Luận Ngữ và những kinh điển khác. Học đứt quãng mấy chục năm, Bạch Tử Mộ tất nhiên là biết, nhưng giờ đã hơn 200 năm trôi qua, hầu như đều quên hết rồi.
Đọc sách hại não nhất, Bạch Tử Mộ ghét đọc sách nhất, vừa thấy sách hắn liền mệt rã rời, nhưng hắn lăn lộn xã hội mấy năm, biết rõ không có văn hóa, không có địa vị, ắt phải chịu thiệt thòi lớn.
Ngày trước hắn ở công trường, đội nắng chang chang đi chuyển gạch, trộn xi măng, đổ máu, đổ mồ hôi lại rơi lệ, một ngày mười tiếng, chỉ kiếm được một trăm tám.
Lúc đó hắn còn chưa hiểu chuyện, một phần cơm hộp chỉ mười hai đồng, tiền ngày hôm qua còn chưa dùng hết, hôm nay lại kiếm được một trăm tám, tiền nhiều đến nỗi tiêu không hết, hắn còn sợ sớm muộn gì cũng có ngày phát tài.
Sau này quen một huynh đệ, ngày nào cũng vest cà vạt, thật ra hắn không phải ngưỡng mộ người mặc vest, huyền tôn tôn của hắn cũng từng đặt may cho hắn vài bộ, nhưng hắn chưa từng mặc, hắn cảm thấy người chuyển gạch phải có bộ dạng của người chuyển gạch. Hắn lăn lộn ở công trường một năm rưỡi, chưa từng thấy ai mặc vest đến chuyển gạch, hắn làm việc đều mặc áo thun cổ tròn, chín đồng chín còn bao ship, mặc cũng thoải mái. Điều khiến hắn khó hiểu là, huynh đệ kia mời hắn ăn cơm, quẹt thẻ mà mắt không chớp lấy một cái.
Bạch Tử Mộ buồn bực cực kỳ, người này nhìn gầy như que củi, còn đeo kính, vừa nhìn đã biết chuyển gạch chắc chắn không lợi hại lắm. Hắn chuyển gạch ngưu như vậy, một bữa hai ngàn hắn còn không dám ăn, sao người này lại có nhiều tiền thế?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT