Gió ào ào thổi.
Từng đợt gió lùa qua thổi vào trong điện, khiến tóc Quý Cảnh Lẫm rối loạn.
Xưa nay hắn luôn nghiêm chỉnh, tóc tai gọn gàng chỉnh tề như gió mát trăng thanh, sạch sẽ không tì vết. Chỉ là hôm nay trông có phần chật vật, quần áo xộc xệch, ngay cả ngọc quan trắng cũng lệch khỏi đầu.
“À.” Quý Cảnh Lẫm liếc nhìn Tiêu Thu Mính qua loa, nhếch môi cười lạnh: “Nể tình ngươi từng là thư đồng trong Cảnh Hành ở học đường, ta đã nhiều lần bỏ qua. Nhưng xem ra càng bỏ qua lại càng không biết điều. Thôi thì… chấm dứt ở đây đi.”
Lời còn chưa dứt, thị vệ bên cạnh đã lập tức ra tay, cắt gân tay gân chân Tiêu Thu Mính.
Hắn đau đến vặn vẹo cả khuôn mặt, nhưng lại không thể thốt ra nổi một tiếng. Toàn thân run rẩy, thậm chí đến cả giãy giụa cũng không làm nổi.
Tạ Vân nghẹn thở, từ từ bước lên, giận dữ đá hắn mấy cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play