Tạ Vân giữ nỗi lo trong lòng suốt cả buổi chiều, đến tối mới dần bình tĩnh lại.
Tất cả chuẩn bị đều đã xong, giờ chỉ còn chờ thời cơ đến, nàng chỉ có thể phó mặc cho số trời, làm hết khả năng của mình.
Bốn cung nữ trong Vị Ương Cung vất vả bận rộn cả buổi. Tạ Vân ngạc nhiên khi phát hiện, tất cả cửa ra vào, cửa sổ đều đã được bố trí thiết bị cảnh giới. Chỉ cần có người ra vào, lập tức sẽ có tín hiệu báo động.
Tạ Vân dọn sang phòng bên ngủ, còn bảo một cung nữ tên Hà Nhi mặc đồ của mình, vấn tóc, trang điểm giống mình, rồi nằm trên phượng sập giả làm nàng đang ngủ.
Thạch Lựu đứng bên không vui, vừa thu dọn vừa lẩm bẩm: “Đó là phượng sập của nương nương, vàng ngọc quý giá, làm sao có thể để cho cung nữ nằm lên được chứ?”
Tạ Vân bật cười, vỗ nhẹ vai nàng trấn an: “Chẳng qua cũng chỉ là cái giường thôi mà, cùng lắm thì đổi cái khác là được.”
Nghe vậy, Thạch Lựu lại vui vẻ trở lại: “Cũng đúng, cái giường này nương nương dùng hơn năm năm rồi, thay cái mới cũng tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play