Miên Miên bị chính trí tưởng tượng của mình hù dọa một phen.
Lúc này, cô bé chợt nhớ đến lời mẹ từng dặn: Dù có sợ hãi cũng không được để người khác nhìn ra, phải tỏ ra bình thản như không có chuyện gì, như vậy mới có thể đánh lừa được đối phương.
Thế là Miên Miên tròn mắt, ngẩng cao đầu nhìn chằm chằm vào Dương Hiển không chớp.
Dương Hiển là người lớn, cao hơn Miên Miên khá nhiều. Hắn nhìn xuống cô bé, ánh mắt lạnh lùng hỏi: "Sao em cứ nhìn chằm chằm vào anh thế?"
Miên Miên cũng bĩu môi, mặt lạnh như tiền: "Em có nhìn gì đâu, em chỉ đang ngắm anh thôi. À, chú chó của anh đâu rồi?"
Dương Hiển: "Anh gửi nó ở trại chó hoang rồi, mang theo nó phiền phức lắm."
Nghe vậy, Miên Miên nhíu mày: "Nó thích anh lắm mà, sao lại gửi vào trại chó hoang? Như vậy đối với nó không tốt chút nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play