Những giọt nước mắt to như hạt đậu rơi xuống mu bàn tay ông ngoại, người già dường như có cảm ứng, nhìn Thương Miểu, cố gắng nói: 
"Miểu... Miểu."
Ông ấy nói xong còn muốn giơ tay lên lau nước mắt cho Thương Miểu, nhưng lại không thể nhấc lên được.
Cuối cùng chỉ có thể không ngừng lặp lại tên của Thương Miểu.
Thương Miểu biết mình đã mất kiểm soát cảm xúc, nhưng bây giờ cô thực sự không thể ổn định được cảm giác chua xót đang dâng trào trong lòng.
Cô cũng sẽ mệt mỏi và không thể chịu đựng được nữa.
Nhưng cô không có cách nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play