Đào Dữu thậm chí còn chưa kịp xỏ giày. Liễu Tĩnh chẳng biết lấy đâu ra sức mạnh lớn đến vậy, kéo thẳng cậu khỏi giường. 
Bà một tay kéo Bùi Gia Ngọc, một tay kéo Đào Dữu, tấm thân mảnh mai che chắn trước hai người, giục họ chạy ra ngoài mà không nói một lời.
Vẫn còn choáng váng sau khi tỉnh giấc, Đào Dữu thấy đầu đau buốt, dưới chân lảo đảo như vừa bước xuống từ tàu lượn siêu tốc. 
Mọi thứ trước mắt đều chao đảo, ngực cậu khó chịu đến mức muốn nôn. Cậu cố gắng giữ thăng bằng, không muốn trở thành gánh nặng cho Liễu Tĩnh và Bùi Gia Ngọc.
Thế nhưng, cơn đau đầu dữ dội và tiếng ù tai đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng phán đoán của Đào Dữu. 
Cậu không thể đứng vững. Mặt đất trước mắt méo mó, trừu tượng, Đào Dữu lảo đảo mất kiểm soát và tuột khỏi tay Liễu Tĩnh.
Liễu Tĩnh dừng lại quay đầu, Đào Dữu đang quỳ trên mặt đất, không dám ngẩng đầu. Cậu nôn khan hai tiếng, xua tay về phía họ: “Dì ơi, hai người đi trước...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play