Chiều thứ Năm, giờ làm việc, trung tâm thương mại không có nhiều người lắm.
Đào Dữu cất ô che nắng, vẫn nhíu mày vì bị phơi nắng, sải một bước dài vào trong nhà.
Bùi Vu Tiêu không nhanh không chậm đuổi kịp, nhìn bóng dáng cậu chạy trốn: “Đến mức này sao?”
Đào Dữu quay đầu lại, thấy Bùi Vu Tiêu vẫn còn ở tít phía sau, vẫy tay ra hiệu cho hắn nhanh lên.
“Tôi cũng không muốn thế mà,” cậu kéo Bùi Vu Tiêu vào trong: “Nhưng tôi phơi nắng là chóng mặt ngay, cậu lại không phải không biết, không thể để tôi tăng thêm gánh nặng cho cậu sao.”
“A.” Bùi Vu Tiêu khẽ cười một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT