Những người vừa rút thăm xong lại từ trong bí cảnh Thử Luyện đi ra, ngồi trên bãi cỏ ngoài cửa hàng trò chuyện. Những người rút trúng Huy chương Dũng Giả khoe với người khác về sự lợi hại của nó, trong đó giọng của Tôn Nhị Huân là lớn nhất.
Vệ Khiếu Đình mân mê thẻ xem phim của mình, nước bọt tung bay khoe khoang gì đó với mọi người. Triệu Tùng Minh đứng bên cạnh mỉm cười gật đầu, thỉnh thoảng lại nói vài câu.
Lão già này còn đặc biệt khoe khoang, mặc một bộ đồ trắng, chiếc huy chương dũng giả cài trên ngực đặc biệt nổi bật, sợ người khác không biết ông ta có huy chương vậy. Mọi người nhìn thấy đều cảm thán có một đứa con nuôi may mắn như vậy thật lợi hại. Có lẽ vài ngày nữa, người nhà họ Vệ Triệu đều có thể mỗi người một chiếc huy chương dũng giả.
Dương Phong nằm trên ghế xếp, nhìn Triệu Kính Chi phu thê ngồi dưới tán ô che nắng, nói cười vui vẻ, đầy mùi ân ái.
Dạ dày Dương Phong có chút chua xót: “Đều đã hơn một trăm tuổi rồi mà, còn ân ân ái ái như người trẻ tuổi, thật là không biết xấu hổ, không biết thể diện là gì, thật là già mà không kính. Muốn thể hiện tình cảm thì vào trong nhà, vào trong phòng, sao lại ân ân ái ái giữa thanh thiên bạch nhật như thế này, thật là không biết xấu hổ.”
Lúc này, bên cạnh Hứa Vi truyền đến tiếng cười điên cuồng: “Ha ha, ta cuối cùng đã đột phá đến Võ Giả ngũ giai rồi, ta cuối cùng đã đột phá rồi, ha ha ha ha…” Vừa cười nước mắt vừa chảy xuống, lại đau lòng khóc nức nở.
Mọi người thấy vậy vội vàng chạy đến hỏi xem chuyện gì xảy ra. Dưới sự giải thích của Tôn Hưng, mọi người mới biết được tình trạng của Hứa Vi. Cảm thán số phận hẩm hiu của đệ tử thế gia này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play