“Bình thường thôi, đây cũng là một kiểu phản xạ tự bảo vệ của cơ thể.”
Tống Lạc đẩy nhẹ gọng kính, rồi nhìn Bạc Cảnh Hành:
“Anh còn chuyện gì nữa không? Em tranh thủ về ngủ một giấc.”
Nói rồi anh ta liếc nhìn đồng hồ, đã mười một giờ khuya.
Bạc Cảnh Hành khẽ gật đầu, Tống Lạc lập tức biến mất nhanh như một làn khói.
Còn Bạc Cảnh Hành thì vẫn đứng ngoài cửa bệnh phòng.
Đợi đến khi anh quay lại, Mạnh Kiều Kiều vừa từ nhà vệ sinh bước ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT