Nhắc tới từ dưỡng mỡ này, Ngụy Sâm liền nhớ tới biểu đệ mấy tháng trước viết thư nói với hắn, dừng một chút, nói: “Ta cảm thấy trên người đại biểu tẩu có chút cổ quái.”
Ngụy Sâm xuất thân Cẩm Y Vệ, mấy năm nay cũng làm không ít vụ án, mặc dù không dám nói là một đôi hỏa nhãn kim tinh, nhưng một người như thế nào vẫn có thể nhìn ra.
Hắn sờ cằm nói: “Hoàng thị không giống như ngươi nói là nữ lưu yếu đuối, mấy ngày trước ta nhìn nàng đem một cái nồi sắt trong phòng bếp nhóm lửa lên mặt đất, khá lắm, cái nồi kia nặng đến mười mấy hai mươi cân. Nàng không tốn chút sức nào đã nâng lên.”
Lúc ấy Ngụy Sâm thật đúng là giật nảy mình. Vẻ mặt Hoàng thị giống như kẻ trộm, nhìn bốn bề vắng lặng, sau khi dập lửa mới cầm nồi sắt về phòng bếp. Ngụy Sâm nghĩ dáng vẻ dịu dàng ngại ngùng của Hoàng thị ở trước mặt hắn, thật đúng là không cách nào trùng hợp với nàng một màn này.
Hắn suy nghĩ một chút, hỏi: “ Thận biểu ca có nói gì không?” Nếu trên người Hoàng thị thật có chuyện phát sinh, Phong Thận làm người bên gối, hẳn là trước tiên có thể biết được.
Phong Hằng: “Đệ đã hỏi đại ca rồi.” Lúc trước thê tử bệnh thành như vậy, Phong Thận liền phát giác mâu thuẫn giữa hai người bọn họ, Phong Hằng cũng không giấu diếm ca ca. Hắn thở ra một hơi, nói: “Đại ca nói, tẩu tử sám hối với hắn, nói là lúc trước mình bị mỡ heo che mờ tâm, nghe lời nhà nương đẻ mới làm như vậy, sau này nàng sẽ phân rõ giới hạn với nhà nương đẻ.”
Lúc trước sau khi từ tiệc tân xuân Tống gia trở về, Hoàng thị cũng chủ động giải thích chuyện bắt rắn, nói là lúc mới vào cửa sợ dọa bọn họ, cho nên vẫn luôn che giấu tài của mình. Nhưng lúc ấy nhìn thấy tất cả mọi người đều sợ rắn, nàng liền không nhịn được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT