Nàng lấy lại tinh thần, nhìn về phía Phong Hằng, thốt ra: “Rốt cuộc là ai muốn g.i.ế.c ngươi?”
Phong Hằng cũng đang trầm tư, chỉ là hắn không nghĩ tới Tống Sư Trúc sẽ hỏi ra những lời này, dừng một chút, mới nói: “Sao ngươi không cảm thấy là ngoài ý muốn?” Dù sao trước kia có mấy chuyện đều là sự cố ngoài ý muốn.
“Đương nhiên không phải là ngoài ý muốn!” Tống Sư Trúc nói, tình huống trên bức tranh đã rất rõ ràng, ngón tay thon dài trắng nõn của nàng vô thức xẹt qua chỗ trống trên trang giấy, cách đó không xa những bóng người kia, là thị vệ đứng ở hai bên sao? Cảnh tượng trên bức họa căn bản không phải ở khu vực săn bắn, mà mũi tên b.ắ.n lén kia lại không biết b.ắ.n từ hướng nào tới, không phải muốn săn động vật, chính là vì b.ắ.n người.
Dưới sự thúc đẩy của cảm giác nguy cơ, Tống Sư Trúc trước tiên gần như muốn cho Phong Hằng giả bệnh ở nhà tránh khỏi kiếp nạn lần này, nhưng lời nói ở trong miệng vẫn không có nói ra.
Nàng nhìn về phía Phong Hằng, phu quân nhà mình hiểu rõ, lúc trước khi mấy tai họa phát sinh, Phong Hằng cho tới bây giờ đều là đối mặt, nếu thật sự là có người cố ý ra tay, hắn chỉ muốn biết người giật dây là ai.
Hơn nữa lúc này nàng suy nghĩ đến biểu tình của Phong Hằng, luôn cảm thấy chuyện này hắn hẳn là có chỗ đoán trước.
Phong Hằng đột nhiên cầm lấy tay nàng, nói: “Còn có nửa tháng, lễ đi săn năm nay do Lý Đằng đại ca dẫn người phụ trách thủ vệ, Lý đại ca là người phụ trách, đã sớm sàng lọc kỹ càng khu vực săn b.ắ.n một lần, hai ngày này ta cũng sẽ nhắc nhở Hoàng Thượng tăng cường việc phòng ngự, nếu ngươi không yên tâm, ta liền mang theo Phong Bình bên người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play