Cứ như vậy đến mười tám tháng giêng, trong nhà thu dọn thỏa đáng, bao lớn bao nhỏ của Phong gia, trong tiếng cáo biệt của thân hữu đã lên Thượng Kinh.
Đáng nhắc tới chính là, trước khi xuất phát, cuối cùng Hoàng thị cũng nghiên cứu ra được cách chia thời gian trên đồng hồ, đi một vòng quanh mặt đồng hồ chính là mười hai canh giờ, tính thời gian vô cùng chính xác.
Ngày đi Thượng Kinh, mặc dù vẫn là thời tiết xuân se lạnh, mặt đất đã xuất hiện một chút màu xanh.
Rất nhiều thân quyến hảo hữu đều tới đưa tiễn, cửa thành không khí một mảnh vui vẻ.
Cách đó không xa, Tống Văn Thắng nắm lấy nhi tử tính toán dặn dò thêm vài câu, Tống Sư Trúc thì đang nói lời từ biệt với nương nàng, trong lòng cực độ thương cảm, khóc đến mũi phiếm hồng, xa xa liền nhìn thấy ba người Mộ Thanh Uyển tới đưa tiễn.
Lý thị cũng nhìn thấy, buông khăn lau nước mắt giúp Tống Sư Trúc xuống, cười như không cười liếc nhìn nàng một cái. Hai năm qua, mỗi lần Mộ Thanh Uyển đến Tống gia đều tặng không ít bạc, nàng lấy ân tình của bọn họ cũng không ít, nếu không lần này cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng chuyện nhập học Mộ Thanh Trác như vậy.
Thật ra chẳng qua chỉ là thu nhận một sĩ tử mà thôi, cũng không phải chuyện quan trọng gì. Nhưng vừa nghĩ tới những gì Tống Sư Trúc nói với nàng, Lý thị liền cảm thấy Mộ Thanh Uyển cô nương này thật đúng là to gan lớn mật. May mắn cô nương này chỉ định để đệ đệ biết thêm mấy chữ mà thôi, cũng không tính để cho hắn dự thi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play