Tống Văn Sóc là một người cẩn thận chặt chẽ, lúc ban đầu vì sao Phùng Viễn Đạo nói, hắn liền cảm thấy Tống Nghiễn là cốt nhục của hắn, có một số việc, không thể nghĩ kỹ, nếu không nhớ lại chính là một mảng lớn không như ý.
Còn có đủ loại lời khuyên lúc ấy hắn khuyên nàng nhận Tống Nghiễn, hài tử mất đi kia, giống như một cây đao, luôn luôn không ngừng cắt lòng nàng.
Mặc dù mấy nhi tử đều hy vọng phu phụ bọn họ quay về với nhau, Tống Văn Sóc cũng luôn cố gắng bù đắp, Phùng thị lại luôn cảm thấy giữa hai người không có đường quay lại.
Tống Sư Trúc thật sự không nghĩ tới Phùng thị sẽ thương lượng với nàng chuyện này, nhưng nàng cũng biết, ngày thường nhị thẩm nhà mình ngay cả tri kỷ để nói lời trong lòng cũng không có, những chuyện này hẳn là đã nghẹn ở trong lòng rất lâu, nàng suy nghĩ một chút, nói: “Tống gia tộc quy, bốn mươi không thể sinh hài tử mới có thể nạp thiếp, Nhị thúc đã không có tư cách nạp thiếp.”
Phùng thị bật cười, trên gương mặt tái nhợt có một vẻ phong tình khác: “Nếu như ta nguyện ý, người bên ngoài cũng không thể nói cái gì.”
Chuyện nạp thiếp, nàng thật sự không có bất kỳ nỗi lo về sau.
Nhà phu quân gia phong cực đoan, Phùng thị không lo lắng Tống Văn Sóc sẽ xuất hiện chuyện ái thiếp diệt thê. Cho dù trong nhà có hài tử mới sinh ra, cũng không sánh ba nhi tử đã trưởng thành của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT