Cao Lục Nương cũng không tức giận, cười ha ha nói: “Ta chính là thấy tiện nhân xui xẻo cao hứng mà thôi.” Nàng còn đối với Tống Sư Trúc, “Ngươi cũng nên cao hứng một chút, ta nghe những nha hoàn Lý gia kia nói nàng thường xuyên khi dễ ngươi...”
Nàng dừng một chút, “Lần này mặc dù có tiêu cục chúng ta đi theo, nếu không phải ngươi và Phong huynh đệ cẩn thận, người trên mười mấy thuyền này đều phải c.h.ế.t không ít. Nhà bọn họ nếu không bày tỏ lòng biết ơn với ngươi, còn là người sao.”
Cao Lục Nương trong giọng nói có chút không khách khí. Người giang hồ bọn họ nói là có ân báo ân có thù báo thù, chỉ là lời nhắc nhở lúc trước mà phu phụ Phong Hằng chuẩn bị, liền đáng giá bao nhiêu mạng người.
Sau khi biết Trữ thị chịu tội, Tống Sư Trúc đương nhiên cũng vui vẻ, nhưng nàng là bởi vì làm Lý lão thái thái tức giận mới bị tội... Tống Sư Trúc thở dài một hơi, lão thái thái cũng không tệ lắm, nàng có chút cao hứng không nổi.
Tống Sư Trúc nghĩ đến quyết định vừa rồi của mình, liền cùng Cao Lục Nương ngõ lời cho bọn họ có thể sẽ rời thuyền trước.
Tống Sư Trúc lúc trước đã nói với nàng chuyện Phong Hằng lên kinh thi hội, bàn tay to như quạt hương bồ của Cao Lục Nương lập tức rơi xuống vai nàng, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Sao ngươi lại tự giác như vậy, da mặt không thể học người ta dày một chút sao, bây giờ đã sắp tháng sáu, đi đường bộ đến kinh thành còn phải hơn một tháng, Phong huynh đệ chỉ còn lại hơn một tháng ôn tập, còn thi cái rắm?”
Bởi vì nhìn Tống Sư Trúc thuận mắt, Cao Lục Nương lại nhắc nhở nàng hai câu: “Cũng không phải ngươi làm sai, không đáng làm hỏng tiền đồ của Phong huynh đệ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play