Trữ thị vừa nhìn thấy Lý Đằng, ánh mắt liền sáng lên.
Không biết có phải do nàng đặc biệt xui xẻo hay không, nàng vừa ra khỏi khoang đã nhìn thấy một người chèo thuyền bị một người chèo thuyền khác cắt cổ. Nhìn ánh mắt âm trầm của hung thủ, Trữ thị lập tức giống như bị người bóp cổ, thẳng đến khi bị người ta nắm trong tay, nàng ta mới cất tiếng thét chói tai.
Tận đáy lòng nói, Lý Đằng thật sự là không muốn cứu người.
Không biết thủy tặc có bao nhiêu người, cũng không biết bọn họ sẽ lên thuyền lúc nào, vừa rồi Phong Hằng cùng hắn thiết trí cạm bẫy, đều là kế đánh lén. Trạng thái tốt nhất chính là địch minh ta ám.
Nhưng hắn cũng không thể nhìn Trữ thị làm con tin trong tay tặc nhân.
Trữ thị hô hấp dồn dập, sắc mặt trắng bệch đến dọa người, nàng sợ Lý Đằng có mâu thuẫn với nàng không muốn ra tay, dưới sự e ngại không quan tâm nói: “Ngươi không thể không cứu ta, ta là điệt tức ngươi!”
Lời này vừa nói ra, người bóp cổ nàng đột nhiên nhe răng cười nói: “Trời quá tối, ta vừa rồi còn không thấy rõ, thế mà không nhận ra đây là thiếu phu nhân Lý gia, thất kính.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT